Viết đoạn văn ngắn kể về người hàng xóm mà em yêu quý

0
1882
Загрузка...
Загрузка...

Đề bài: Em hãy viết một bài văn ngắn kể về người hàng xóm em quý mến.

DÀN Ý bÀI VĂN KỂ VỀ NGƯỜI HÀNG XÓM MÀ EM YÊU QUÝ 

Mở bài: Giới thiệu người hàng xóm mà em sẽ kể.
+ Nhà em ở cạnh nhà một bác hàng xóm rất vui tính và tốt bụng. Bác ấy tên là Vui.
+ Cả xóm em, ai cũng yêu quý bác ấy.

Thân bài:

Tả ngoại hình người hàng xóm.
– Bác Vui năm nay đã ngoài năm mươi tuổi. Nhà bác có ba người con, hai gái, một trai.
– Bác Vui có dáng người cao, gầy. Làn da bác rám nắng vì phải đi làm xa và làm ngoài trời nhiều. Bác có nụ cười rất tươi và giọng cười rất sảng khoái.

Quan hệ tình cảm của gia đình em với người hàng xóm đó ra sao?
+ Gia đình bác và gia đình em rất thân thiết với nhau. Cứ đến cuối tuần, bác lại sang nhà em chơi cờ với bố em. Còn mẹ em và vợ của bác thì cùng nhau đi mua sắm.
+ Hai bác vẫn thường giúp đỡ bố mẹ em mỗi khi nhà em gặp khó khăn.
+ Mỗi lần bác về quê hay đi đâu về, bác đều có quà cho em.
Quan hệ giữa mọi người trong xóm với người đó?
+ Bác Vui còn là người có khiếu hài hước nên trẻ con trong khu tập thể rất yêu quý bác.
+ Tối thứ bảy hàng tuần, chúng em thường sang nhà bác chơi và tập trung quanh bác, nghe bác kể chuyện.
Kỉ niệm đáng nhớ nhất của em với gia đình bác?
+ Có lần ở quê ngoại có việc, bố em đi làm xa, mẹ phải gửi em bên nhà bác để về quê một tuần.
+ Trong suốt tuần ấy, hai bác thay nhau đưa đón em đi học.
+ Có hôm trời trở rét đột ngột, bác đã lấy áo khoác của chị An – con gái út của bác cho em mượn để mặc đi học.
+ Khi ở quê lên, mẹ em đã sang cảm ơn bác và gửi bác tiền ăn của em nhưng bác nhất định không nhận.

Kết bài: Cảm nghĩ của em về người hàng xóm

– Bố mẹ em luôn coi gia đình bác như anh em trong nhà.
– Nếu sau này có đi đâu xa, ngoài việc mua quà cho bố mẹ, em sẽ luôn nhớ đến và mua quà cho hai bác nữa.

Bài văn mẫu kể về người hàng xóm mà em yêu quý

Nhà em ở cạnh nhà một bác hàng xóm rất vui tính và tốt bụng. Bác ấy tên là Vui. Cả xóm em, ai cũng yêu quý bác ấy. Mẹ em bảo tên bác ấy là Vui nên lúc nào nói chuyện với bác cũng thấy vui như Tết vậy.

Bố mẹ em bảo rằng bác Vui năm nay đã ngoài năm mươi tuổi. Nhà bác có ba người con, hai gái, một trai. Các con của bác ai cũng ngoan ngoãn, học hành chăm chỉ, không bao giờ để hai bác phải phiền lòng. Bác Vui có dáng người cao, gầy. Làn da bác rám nắng vì phải đi làm xa và làm ngoài trời nhiều. Bác có nụ cười rất tươi và giọng cười rất sảng khoái. Nụ cười của bác khiến cho mọi người đều cảm thấy vui vẻ và dễ chịu.

Gia đình bác và gia đình em rất thân thiết với nhau. Cứ đến cuối tuần, bác lại sang nhà em chơi cờ với bố em. Còn mẹ em và vợ của bác thì cùng nhau đi mua sắm. Hai nhà quen biết và từng có thời gian làm việc cùng nhau đã rất lâu nên rất hiểu tính cách và lối sống của nhau. Hai bác vẫn thường giúp đỡ bố mẹ em mỗi khi nhà em gặp khó khăn. Nghe mẹ em kể, hồi em còn nhỏ, bố đi làm xa, mẹ cũng hay đi làm về muộn nên mẹ phải gửi em sang nhà bác. Ở bên đó, vợ bác chăm sóc em như con gái của bác vậy, từ việc ăn, ngủ, đến tắm giặt. Mỗi lần bác về quê hay đi đâu về, bác đều có quà cho em.

Bác Vui còn là người có khiếu hài hước nên trẻ con trong khu tập thể rất yêu quý bác. Tối thứ bảy hằng tuần, chúng em thường sang nhà bác chơi và tập trung quanh bác, nghe bác kể chuyện. Bác là người đã đi nhiều nơi, làm nhiều việc nên vốn sống rất phong phú. Bác biết rất nhiều câu chuyện hay, từ truyện cổ tích, thần thoại cho đến truyện cười, rồi cả những câu chuyện trên những công trường xây dựng mà bác đã được tham gia công tác. Những câu chuyện ấy luôn luôn mới mẻ và có sức hấp dẫn với chúng em.

Em nhớ có lần ở quê ngoại có việc, bố em đi làm xa, mẹ phải gửi em bên nhà bác để về quê một tuần. Trong suốt tuần ấy, hai bác thay nhau đưa đón em đi học. Buổi tối, sau khi ăn cơm xong, các chị lại hướng dẫn em học bài. Có hôm trời trở rét đột ngột, bác đã lấy áo khoác của chị An – con gái út của bác cho em mượn để mặc đi học. Khi ở quê lên, mẹ em đã sang cảm ơn bác và gửi bác tiền ăn của em nhưng bác nhất định không nhận. Vào đầu mỗi năm học, bác thường mua cho em một tập vở để chúc em năm học mới sẽ học tốt hơn. Em rất vui và cảm ơn bác về món quà đó.

Bác hàng xóm mà em yêu quý là như vậy đó! Bố mẹ em luôn coi gia đình bác như anh em trong nhà. Còn với em, nếu sau này có đi đâu xa, ngoài việc mua quà cho bố mẹ, em sẽ luôn nhớ đến và mua quà cho hai bác nữa.

Bài làm 2
Trong xóm ,em quý mến nhất là bác Hà ,tổ trưởng của khu phố em .

Bác Hà năm nay đã ngoài 50 tuổi rồi ,bác mở tiệm tạp hóa gần nhà em . Bác ấy có dáng cao gầy ,mắt sáng ,tính tình lại vui vẻ . Bác rất hài hòa ,quan tâm đến mọi người ,nhất là đối với gia đình của em .Khi rảnh rỗi ,bác lại sang nhà em hỏi han chuyện trò và còn kể cho em nghe chuyện cổ tích hay thật là hay .Cả xóm em ai cũng yêu mến bác Hà vì bác ấy hiền lành và tốt bụng .

Bác Hà là người hàng xóm mà em quý mến nhất .

Loading...

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here