Kể về người bà của em

0
358
Загрузка...

Đề bài: Kể về người bà của em.

Загрузка...

Lập dàn ý:

  1. Mở bài: Giới thiệu về người bà của em.

  2. Thân bài: Miêu tả chi tiết về người bà của em.

+ Kể về ngoại hình:

          – Về tuổi tác: bà em đã ngoài 70 tuổi

          – Về hình dáng: Dáng bà cân đối

          – Về khuân mặt: Bà có khuân mặt phúc hậu; nước da bánh mật.

+ Kể về tính tình:

          – Tính tình bà hiền hậu

          – Sở thích: Bà thích nấu ăn và tập thể dục hàng ngày

          – Tình cảm: Bà rất thương yêu gia đình và chăm lo mọi thành viên trong gia đình.

                           Bà rất quan tâm đến hàng xóm, láng giềng.

+ Kỉ niệm giữa em và bà:

          – Khi em bị ốm, bà đã chăm chút cho em thật cẩn thận, chu đáo. Em thêm hiểu bà hơn.

  1. Kết luận: Nhắc lại tình cảm yêu thương từ người bà của em.

Bài viết thứ 01:

Tuổi thơ chúng ta nhiều bạn trẻ hầu như lớn lên trong vòng tay của ông, bà. Và em cũng vậy, ngoài tình yêu thương của bố mẹ dành cho em, em còn được sống trong tình yêu thương từ người bà của em. Đó là một thứ tình cảm khăng khít, yêu thương mà em luôn khắc sâu trong tim mình.

Bà em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi nhưng bà vẫn rất khỏe. Tóc bà đã có nhiều sợi bạc, với làn da bánh mật do đã trải qua bao sóng gió cuộc đời nhưng lại làm nổi bật lên khuân mặt hiền hậu của bà. Cũng có lúc bà rất nghiêm khắc. Đó là những lần em mắc lỗi, bà đã nhắc nhở em, nhưng bà lại chỉ cho em thấy cái sai của mình và hậu quả nó sẽ gây ra để em thêm hiểu biết và chăm ngoan hơn. Hàng ngày, cứ vào sáng sớm bà lại cùng các ông, bà trong hội đồng niên đi tập thể dục buổi sáng. Vì vậy mà tuy tuổi đã cao  nhưng bà em có một thân hình cân đối. Bà bảo việc tập thể dục không chỉ là sở thích của bà, nó giúp bà thư giãn và giúp bà khỏe hơn. Vì thế mà bà thường khuyên các con cháu nên chăm chỉ thể dục hàng ngày để giữ gìn sức khỏe. Bà rất hay vào bếp nấu nướng. Thỉnh thoảng bà nấu những món ngon bà lại đem chia cho hàng xóm cùng thưởng thức.

Biết em lười ăn rau nên bà thường kết hợp một số món có kèm rau, rất hấp dẫn để em có thể ăn rau cho đủ vitamin. Những món ăn đó không chỉ giàu dinh dưỡng và vitamin mà nó còn rất đậm đà tình thương từ bàn tay người bà của em. Mỗi tối, cả gia đình chuẩn bị đi ngủ, bà lại cẩn thận đi kiểm tra các cửa xem đã khóa chưa rồi mới đi ngủ. Em nhớ nhất lần em đi học về đến nhà, trời bỗng tối sần lại, em dường như không đứng vững nữa. Bà chạy lại hỏi em làm sao, bà sờ chán em, thấy nóng, bà đỡ em vào giường và gọi điện cho bố mẹ em, nhưng bố mẹ đang đi công tác xa không thể về nhà ngay được. Bà đã lấy khăn đắp lên trán để giảm nhiệt độ cho em. Em đã thiếp đi một lúc. Trong thời gian ấy, bà đã nhanh tay đi bắc một nồi cháo. Bà gọi em dậy và đút cho em từng thìa một. Bà cẩn thận bóc vỏ từng trái nho để em ăn cho mát. Hôm đó, bà không được nghỉ ngơi chút nào. Suốt cả đêm bà ngồi bên em, chăm sóc cho em. Sáng hôm sau tỉnh dậy em thấy bà đang nắm chặt tay em, nhìn đôi mắt bà thật mệt mỏi. Em thấy thương bà vô cùng. Và nhận rõ vai trò của việc thể dục thường xuyên mà bà luôn nhắc nhở. Giá mà em thường xuyên tập thể dục thì chắc hôm nay em không bị ốm và bà đã không phải thức thâu đêm bên cạnh em.

Em thêm hiểu bà hơn, hình ảnh người bà của em thật thân thương in đậm mãi trong trái tim em. Em đã tự hứa với bản thân sẽ sống thật ngoan, học thật giỏi, đạt nhiều điểm tốt để bà vui lòng. Em thầm ước rằng bà luôn sống vui, sống khỏe để mãi mãi bên em đến khi bà trăm tuổi.

Bài văn mẫu kể về người bà của em

Nếu ai đó hỏi em, ai là người em yêu thương nhất? Em sẽ trả lời người em yêu thương nhất chính là người bà của em. Bà như một bà tiên trong chuyện cổ tích. Mỗi khi em gặp khó khăn, bà luôn là áng mây che trở cho em.

Năm nay, đã ngoài bảy mươi tuổi nhưng bà còn rất khoẻ. Da bà tuy đã nhăn nheo, có pha chút đồi mồi. Em vẫn đùa, đấy là chứng tích của thời gian. Nhưng bà vẫn rất khỏe do bà chăm chỉ rèn luyện sức khỏe hàng ngày. Khác với những người bà cùng hội đồng niên của bà, mái tóc của bà em có pha chút hoa râm nhưng dài và lúc nào cũng được búi gọn về phía sau. Vầng trán cao, đôi mắt to đã có phần mờ đục do những tháng năm trông ngóng ông em đi bộ đội về. Đặc biệt nụ cười làm khuân mặt bà thêm phúc hậu hơn. Đôi bàn tay gầy gây xương xương với những vết chai sần vì làm lụng vất vả để nuôi bố và các cô, chú em khôn lớn thành người. Bà mặc những bộ đồ rất giản dị, nhiều khi chỉ là bộ đồ nâu bà dành để đi lễ chùa.

Bà em có sở thích chăm sóc những chậu hoa nho nhỏ. Mỗi sáng sớm sau khi đi thể dục về, bà thường tự tay tưới tắm và bắt sâu cho những chậu hoa ấy. Một lần, bạn thân em đến chơi thấy bà đang chăm sóc chúng bèn hỏi: “Bà ơi, tại sao bà quý những cái chậu hoa này thế. Có khi nào bà yêu chúng hơn bọn cháu không?”. Bà nhìn chúng em âu yếm, bảo: “Sao thế được, tất nhiên các cháu bà bao giờ cũng là nhất rồi. Những cái chậu hoa này chỉ là thú vui của bà thôi. Đây là những cái chậu hoa ông để lại trước khi mất nên bà thay ông chăm sóc chúng để chúng ra hoa làm đẹp cho đời cháu ạ”

Hồi còn bé, bà đã thay mẹ, chăm bằm em từng li từng tí. Mỗi đêm, bà thường đưa em vào giấc ngủ qua những khúc hát ru, những câu chuyện cổ tích. Mỗi lần em ốm, bà lại chăm sóc em từng miếng cháo, từng ngụm nước để mẹ em yên tâm đi làm. Bà ngồi bên giường, dỗ dành, đút cho em từng thìa cháo nhỏ. Suốt những năm tuổi thơ ấy, em đã bén hơi bà và cứ như thế lớn lên trong vòng tay yêu thương của bà. Sau này, vì điều kiện gia đình phải chuyển chỗ ở để bố mẹ em tiện công tác, em không còn ở bên em thường xuyên như trước nữa, nhưng cứ thỉnh thoảng em lại đòi bố mẹ đón bà lên chơi với em một tuần, bà lại mang rất nhiều quà quê lên cho em và hàng xóm láng giềng.

Tình cảm từ người bà của em dành cho em không từ nào miêu tả được. Đến bây giờ khi đã bước chân vào cổng trường đại học, là một cô sinh viên duyên dáng, mỗi khi bà đến chơi, em lại xà vào lòng bà và bà lại đưa em vào giấc ngủ bằng những khúc hát ru ngọt ngào.

 

Loading...

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here