Đề bài: Em hãy tả về dòng sông ở quê em
Dàn ý tả dòng sông quê em
(1) Mở bài
– Dòng sông em định tả ở đâu, tên là gì?
(2) Thân bài
– Tả cảnh bao quát:
+ Con sông chảy qua tỉnh nào?
+ Toàn cảnh hai bên bờ sông là nhà của cư dân sinh sống. Hai bên bờ là những rặng cây xanh mát.
– Tả cảnh chi tiết:
+ Sáng sớm: Nước sông trong, có thể nhìn thấy hòn cuội ở ven bờ.
+ Trưa: Nước sông có màu đục nhờ nhờ, một vài thuyền câu cá giăng lưới (Các bác nông dân bắt cá để cải thiện bữa ăn). Nước triều cao, mặt sông nhấp nháy ánh mặt trời.
+ Chiều tà: Mặt nước sông nhuộm màu vàng đất pha lẫn ánh vàng le lói của mặt trời sắp lặn. Hai bên bờ sông: nhà cửa lô nhô, thỉnh thoảng có một bến nước để bà con lấy nước, một vài người giặt quần áo, một hai chiếc xe bò kéo lấy cát ở bãi sông.
– Chiều tắt nắng, nước triều rút mạnh, đàn cò từ đâu bay đến, chúng đậu ở doi cát, đi lững thững bắt tép tôm.
– Nêu ích lợi của con sông:
+ Con sông đem lại khí hậu mát mẻ cho quê em.
+ Con sông là nguồn nước để tưới cho đồng ruộng, nuôi trồng thuỷ sản vùng nước ngọt.
(3) Kết luận
– Nêu tình cảm, suy nghĩ của em về dòng sông quê hương.
– Em làm gì để giữ gìn cho con sông mãi đẹp và trong lành? (Bảo vệ môi trường sạch đẹp, tuyên truyền để người dân chung sức giữ gìn bãi sông, nước được sạch.)
Bài văn mẫu số 1 Tả dòng sông quê em
Tuổi thơ của em gắn liền với những cảnh đẹp của quê hương. Đó là những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay hay con đường quen thuộc in dấu chân quen…. nhưng gần gũi và thân thiết nhất vẫn là dòng sông nhỏ đầy ắp tiếng cười của bọn trẻ chúng em mỗi buổi chiều hè. Con sông là một nhánh của sông Mã. Nó chảy qua bao nhiêu xóm làng, qua những cánh đồng xanh mướt lúa khoai rồi chảy qua làng em. Con sông như lặng đi trước vẻ đẹp của xóm làng. Nó trầm ngâm phản chiếu những hàng tre đỏ bóng mát rượi xuống đôi bờ.
Buổi sáng, dòng sông như một dải lụa đào thướt tha. Trưa về, nắng đổ xuống làm mặt sông lấp loáng một màu nắng chói chang. Trên những cành tre bên bờ, một gã bói cá lông xanh biếc hay một một chú cò lông trắng như vôi đang lim dim ngắm bóng mình dưới nước. Chiều chiều, bọn trẻ chúng em rủ nhau ra sông tắm. Chúng em đùa nghịch vẫy vùng làm nước bắn tung toé. Phía cuối sông vọng lên tiếng gõ lanh canh của bác thuyền chài đánh cá làm rộn rã cả khúc sông. Buổi tối, ông trăng tròn vành vạnh nhô lên khỏi rặng tre in bóng xuống mặt sông thì dòng sông trở thành một đường trăng lung linh dát vàng. Mỗi khi học bài xong, em và các bạn rủ nhau ra bờ sông hóng mát. Ngồi trên bờ sông ngắm cảnh và hưởng những làn gió mát rượi từ sông đưa lên, lòng em thảnh thơi, sảng khoái đến vô cùng.
Em yêu dòng sông như yêu người mẹ hiền. Sau này dù thời gian có làm phai mờ những kỉ niệm thời thơ ấu nhưng hình ảnh dòng sông quê hương mãi mãi in sâu trong tâm trí em.
Bài văn mẫu số 2 tả Dòng sông quê em
“Quê hương” – hai tiếng nghe sao thân thương như khắc sâu vào tâm khảm mỗi chúng ta. Với mỗi người, quê hương có thể là cánh đồng lúa trĩu bông, là con diều no gió bay cao trên bầu trời xanh thẫm… Còn quê hương của em là ngôi làng nhỏ với dòng sông hiền hòa uốn khúc quanh làng, đã gắn bó với em nhiều kỉ niệm đẹp thời thơ ấu. Nhà em ở cạnh dòng sông, nên từ lúc còn bé, em đã gắn bó với dòng sông tuổi thơ. Em thường ngồi ở bờ sông ôn bài và ngắm sông.
Sáng sớm, em đi học ngang qua chiếc cầu bắc trên sông. Lúc ấy, dòng sông vẫn còn phủ một màn sương mỏng, im lìm trong giấc ngủ say. Khi em đi học về, sông gờn gợn, lăn tăn như chào em. Vào lúc trưa hè nắng gắt, cả xóm im lặng, chìm vào giấc ngủ trưa, để xua đi cái nóng oi ả của mùa hè, lũ trẻ con xóm em trốn cha mẹ, rủ nhau nhảy ùm xuống sông, lặn ngụp trong làn nước mát, trong veo. Lúc này, em thấy dòng sông như người mẹ hiền ôm ấp vuốt ve, chơi đùa cùng em. Khi hoàng hôn buông xuống, mặt trời khuất sau ngọn núi, dòng sông mang một màu đỏ sẫm, rất đẹp. Những đàn cá tung tăng vội vã bơi thật nhanh làm xao động cả mặt nước. Còn buổi tối cũng thật là đẹp, nhất là vào các đêm trăng sáng. Trăng sáng ngời, tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng, soi bóng xuống dòng sông. Dòng sông nhận được ánh sáng dìu dịu của trăng trở nên bàng bạc, lấp lánh. Gió thổi lồng lộng, mát mẻ vô cùng. Em ngồi đó, say mê nhìn sông, nhìn dòng sông yêu dấu của em.
Thế nhưng, vào những mùa lũ lụt, dòng sông trở thành nơi chứa nước khổng lồ. Tất cả các dòng nước, rồi rác thải đều đổ xuống dòng sông. Nước sông đỏ ngầu, giận dữ. Khi lũ tan, dòng sông mới trở lại vẻ hiền hoà, trong xanh vốn có.
Dòng sông quê em đẹp như một bức tranh. Sông là một người bạn thân của em và mọi người trong làng. Dòng sông mang đến nguồn nước dồi dào, bồi đắp phù sa cho cây trái xanh tốt, cung cấp những nguồn thuỷ sản và điều hoà bầu không khí trong lành, mát mẻ cho quê em. Những kỷ niệm về dòng sông sẽ mãi là phần quan trọng trong kí ức tuổi thơ của em.